TRUYỀN TIN
Tháng ngày nước chảy mây trôi,
Nửa năm thấm thoát như hồi trống canh.
Ga-li nước biếc non xanh,
Thành Na-da-rét thơm danh một nhà.
Có Trinh Nữ đẹp như hoa,
Trắng ngà, trong ngọc nết na dịu dàng.
Maria mỹ danh Nàng,
100. Vốn dòng vương giả, thuộc hàng trâm anh.
Trăng tròn mười sáu xuân xanh,
Xinh tươi như sắc mây lành rạng đông.
Dung nhan rực rỡ vừng hồng,
Trăng in đáy nước, mây lồng bóng gương.
Vườn xuân khóa kín thiên hương,
Cõi trần không chút vấn vương bụi trần.
Trao tơ kết nghĩa Tấn, Tần,
Giuse chàng ấy thân gần đâu xa.
Tiếng người công chính thật thà,
110.Mặt đà đáng mặt con nhà vương tôn.
Đồng dòng dõi xứng tông môn,
Cùng Nàng đủ lễ đính hôn ước nguyền.
Người đành nên phận nên duyên,
Việc đời âu đã từ trên an bài.
Xuân sang nhằm tiết tháng hai,
Mặc hồng phơi sắc, mặc lài khoe hương.
Maria khép kín đài gương,
Thánh Kinh lần giở từng chương ghi lòng.
Phút đâu ánh sáng ngập phòng,
120. Ga-biên thoắt hiện giữa vòng hào quang.
Nghi dung thoát tục đường hoàng,
Nghiêng mình đến trước mặt Nàng cung tay,
Trang nghiêm chắp để ngang mày,
Lời chào như tiếng tơ bay khoan hòa :
”Mừng thay Chúa ở cùng Bà
Hồng ân hồng phúc hải hà đầy dư “.
Thoáng nghe như thực như hư,
Hoa dung biến sắc, tâm tư bàng hoàng.
Sứ Thần tiếp bảo dịu dàng :
130. “Maria” xin chớ hoang mang hãi hùng
Băng tâm đẹp ý Cửu Trùng,
Ngọc lành được chọn tiến cung Vua Trời.
Sẽ cho Quí Tử ra đời,
Phá vòng cương tỏa, cứu người muôn dân.
Giê-su ! Tên đẹp vô ngần,
Xin Bà hãy nhớ đánh vần cho Con.
Danh Ngài thiên hạ suy tôn,
Gọi rằng Con Chúa càn khôn uy quyền.
Nối ngôi tổ phụ lưu truyền,
140. Vinh quang cai trị Ích-diên đời đời”.
Nữ Trinh bối rối lặng người,
Suy thầm ý nghĩa, từng lời từng câu.
Ngập ngừng thưa giọng lo âu :
”Làm sao có thể nhuốm màu trần duyên ?
Làm sao vâng nhận lời truyền ?
Thân nầy đã nguyện tinh tuyền giữ thân”.
Sứ Trời dẫn giải xa gần :
”Trái Thần bởi phép Thánh Thần tượng sinh.
Hoa trinh giữ vẹn hương trinh,
150. Vườn xuân nắng giãi thêm hình sắc xuân.
Kìa Sa-ve đã lục tuần,
Mà còn nặng nợ hồng quần chưa thôi.
Cây khô nứt rễ đâm chồi,
Hoa tàn nở nhụy sinh sôi ai ngờ.
Gẫm suy mầu nhiệm Thiên cơ,
Quyền năng của Chúa vô bờ, vô biên”.
Tin lời Thiên sứ báo truyền,
Nữ Trinh khiêm tốn lặng yên nguyện cầu.
Sau cùng khẽ thốt nên câu :
160. “Nầy tôi tá Chúa cúi đầu xin vâng “.
Xin vâng cho nở Tin Mừng,
Cho nghe rung động chín tầng trời cao,
Cho Danh Thánh Chúa ngọt ngào,
Cho mưa ơn xuống dồi dào láng lai.
Cho lòng Mẹ được an bài,
Cho Con Thiên Chúa đầu thai làm người.
”Xin vâng” là Mẹ nhận lời,
Cho đất lặng gió, cho trời tan mây.
Đất trời kết hợp từ đây,
170. Đất dâng của lễ, Trời xây bàn thờ.
”Xin vâng” thỏa ý mong chờ.
Sứ Thần như vệt khói mờ biến đi.
Nữ Trinh tay chắp gối quỳ,
Ơn cao phước cả thầm ghi vào lòng.
Trích: Sứ điệp tình thương_Lm. Phanxicô Xaviê Nguyễn Xuân Văn